Chùm thơ Nguyễn Duy Tân

Chiều xuống

Áo vàng đỏ rực trời tây,
Chim muông ríu rít trên cây một bầy.
Mục đồng thanh thản dẫn trâu,
Từ từ chậm bước qua cầu làng xưa.
Buồm nâu nhẹ lướt sóng đưa,
Bèo xanh trôi bọc tình thưa bẽ bàng.
Ai ơi sao khỏi mơ màng,
Dừng chân yên nghỉ dặm tràng xa xôi.

Cachan, thứ bẩy, 17-7-2021, 21g.

(Nhân xem 1 bức tranh mầu đẹp trên mạng)

                      *  *  *  *  *   *

Vũ trụ trả thù

Lụt lội ngập tràn Đức, Bỉ rồi,
Tan hoang mấy tỉnh, xe cộ trôi.
Người chết sóng đưa không thấy xác,
Nước dâng ngập ngói ôi đơn côi…
Nhà cửa, đường đi, dưới sóng thần,
Sao mà vũ trụ lại bất thân.
Từ đây ta phải nhớ cẩn thận,
Đừng quá chặt cây mà mất thân…

Cachan, thứ bẩy, 17-7-2021, 22g30.

Nguyễn Duy Tân

Thơ là gì ?

Là tiếng con tim rung động hoài,

Là tình lữ thứ đã phôi phai…

Là nhung nhớ cũ không về lại,

Là tiếc tuổi xuân đã một mai.

Là khóc mẹ cha nay đã mất,

Là vui con cháu đã thành tài.

Là say đời sống dù cao tuổi,

Là mộng mơ hoài, chẳng biết ai…

Là sắc đẹp trên tranh nữ công,

Là hương thơm của đóa hoa hồng.

Là đàn ca mạnh bổng du dương,

Là dịu hiền của đôi mắt mộng.

Là say sưa rượu dưới trăng thanh,

Là hát tình ta sao mỏng manh.

Là cảm hứng khi lòng nóng hổi,

Là yêu đời sống già hay xanh.

Vậy khi ai hỏi thơ là sao ?

Thì hãy trả lời với chữ sau :

Tình nhớ tiếc vui say mộng sắc,

Hương đàn ca hát hứng yêu đời.

                 *    *    *

 Hồn thơ, tình và mộng

Tôi là một người đi trong mộng
Thực hư, khuya sớm, theo ý thơ.
Thơ tôi cũng giống tình ai vậy,
Mơ mộng triền miên, chẳng hững hờ.

Tình tôi tỏa ngát không cõi bờ,
Lòng tôi giãi bầy qua dòng thơ.
Mặc khách, tri âm nào muốn đọc
Mong người hiểu thấu chẳng làm ngơ.

Hồn tôi mênh mông như trời đất,
Thơ tôi là gió nổi xôn xao.
Tình tôi là sóng biển dạt dào,
Năm, tháng, ngày, ru gào nhân loại.

Tôi trồng hoa dưới đời mưa nắng,
Giúp đời tươi qua mấy vần thơ.
Mong bạn tri âm chẳng hững hờ,
Cùng đồng cảm tình tôi bất diệt…

             *         *        *

Hè Cô Vi

Mưa rơi nhè nhẹ lưng trời,
Hè đang lặng lẽ muốn rời Cô vi.
Tim buồn thổn thức đôi khi,
Trào lòng uể oải tình thi não nề.

Cachan, Chủ nhật 16-8-2020, 11 giờ.

                     *   *   *

Phù du

Phù du tất cả phù du,
Quên sao dĩ vãng tung hoành xưa kia.
Tri âm ta muốn mi chia,
Một thời vang bóng kia ghi trên đời.
Bạn ơi nhắc nhủ đôi lời,
Phôi pha cuồng trẻ tơi bời phù du.

Cachan, thứ bẩy, 3-4-2021, 18 giờ.

                  *******

Em nhớ không ?

Em nhớ không mùa Xuân năm ấy,
Tình đôi ta bát ngát chân trời.
Như vườn hồng thắm nở khắp nơi,
Tiếng chim hót líu lo trên lá biếc.

Em nhớ không mùa Hè năm ấy,
Trên cát vàng biển rộng mênh mang,
Hai ta bước giấc mơ dang dở,
Ve sầu than tình liệu sẽ lỡ làng.

Em nhớ không mùa Thu năm ấy,
Ánh trăng vàng lung linh dần lụi
Như tình ta sắp thành cát bụi.
Nát tan dần trong vũ trụ vô hình.

Em nhớ không mùa Đông năm ấy,
Gió lạnh về lồng lộn dưới trời xa.
Vườn đào xưa trông tựa một tha ma,
Tình đã chết đôi ta như xa lạ…

Cachan, thứ tư, 21-4-2021, 18 giờ.

*****

Thời gian trôi…

Ngày lại ngày,
Thời gian trôi
Như gió thổi
Trên ngọn đồi.

Xuân đến rồi
Hoa trổ bông
Trời đỏ hồng
Tim mong trông.

Mai rực vàng
Đi lang thang
Nghĩ đến nàng
Đã sang ngang.

Nắng xuân về
Bỏ tái tê
Buồn ê chề
Mơ đê mê…

Cachan, thứ hai, 12-4-2021, 10 giờ sáng.

                      ******

Già và quần vợt thời Cô vít

Cái già xồng xộc đến rồi,
Ai đâu tránh được gia mồi răng rung.
Xưa kia bay nhẩy lung tung,
Giờ đây nằm bẹp cắm cung suốt ngày.

May thay còn có vợt quần,
Mỗi tuần cố chạy hai lần trên sân.
Đánh đôi đỡ mệt đôi phần,
Trông chờ anh bạn nhiều lần chạy bao.

Trước kia số một tung hoành,
Thắng bao nhiêu trận tranh dành khó quên.
Giờ đây nghẹt thở xuyễn thêm,
Chẳng còn đủ sức để kiềm tấn công.

Quần vợt giúp ta về già,
Còn hơn rủ bạn la cà quán ăn.
Hay tìm gái đẹp để săn,
Liệu còn có sức để lăn lóc hoài?…

Cachan, chủ nhật, 25-4-2021, 23 giờ.

Nguyễn Duy Tân

Laisser un commentaire

%d blogueurs aiment cette page :