Trải qua hành trình dài 20.000 km, 150 ngày qua 23 quốc gia, chàng trai Trần Đặng Đăng Khoa (SN 1987, quê Tiền Giang) trên chiếc xe máy xuất phát từ Việt Nam đã cán đích đất nước Pháp vào ngày 28/10.
Hình ảnh và thông tin về chuyến hành trình của chàng trai trẻ được cập nhật liên tục trên các mạng xã hội, với hàng nghìn bạn trẻ háo hức muốn được làm quen, kết nối, trao đổi kinh nghiệm với anh về chuyến đi độc đáo, lãng tử và rất chuyên nghiệp, được suy tính kỹ lưỡng từ nhiều năm này.
Thông điệp chính của anh khi theo đuổi, thực hiện dự án du lịch xuyên quốc gia bằng xe máy là « Hãy theo đuổi, chiến đấu vì ước mơ của mình và những gì mình tin là đúng đắn. Đừng bỏ cuộc, vì mình chỉ sống một lần mà thôi ». Điều này đã tạo cảm hứng và sự lan tỏa mạnh mẽ trong cộng đồng người Việt Nam trong và ngoài nước về sự táo bạo, kiên trì xen lẫn liều lĩnh để chinh phục những cung đường trên khắp thế giới… Anh ghé Paris và lại tiếp tục hành trình của mình.
Chúng tôi chia sẻ dưới đây những đoạn nhật ký và hình ảnh của anh, đang được chia sẻ rầm rộ trên rất nhiều trang thông tin của người trẻ, sau 150 ngày rong ruổi từ Á sang Âu trên chiếc xe máy. Qua những dòng viết này, người đọc có thể hình dung phần nào chặng đường và cảm xúc của chàng trai trẻ 30 tuổi Trần Đặng Anh Khoa.
***
Sáng nay mình chạy về Paris, theo đại lộ Champs-Élyséss đến Khải Hoàn Môn rồi chạy những kilomet cuối cùng đến chân tháp Effiel tại thủ đô Paris của nước Pháp. Vậy là đã kết thúc hành trình dài 20.000km, 150 ngày, 500 lít xăng, 25 chai nhớt, 1 cặp vỏ xe, 23 quốc gia lớn nhỏ từ Việt Nam – Campuchia – Thái Lan – Nepal – Ấn Độ – Pakistan – Iran – Azerbaijan – Georgia – Bulgaria – Hy Lạp – Albania – Montenegro – Bosnia&Herzegovina – Croatia – Ý – Thụy Sỹ – Lichtenstein – Áo – Đức – Luxembourg – Bỉ – Pháp.
Các quốc gia thật đa dạng, từ giàu đến nghèo, chính trị, văn hóa, tôn giáo khác nhau, băng qua những miền sa mạc nóng cháy da ở Pakistan và Iran đến vùng núi tuyết của Thụy Sỹ, ghé những ngôi làng hẻo lánh ở Azerbaijan đến những đại đô thị ở Ý, ăn những món chưa bao giờ ăn, chơi những môn chưa bao giờ nghĩ đến, ngắm nhìn những tòa lâu đài, di sản thế giới, công trình kiến trúc và cảnh quan nổi tiếng hay thấy trên tivi và cả những nơi đẹp đẽ chưa bao giờ nghe nói đến, gặp và trò chuyện với bao nhiêu con thú vị, những người dân bản địa, các traveler và rider khác, thợ sửa xe, cô gái bán bánh mì, quân đội, cảnh sát, Đại sứ quán, cộng đồng người Việt Nam và du học sinh các nước, ông đại gia, bà ăn xin, những đứa trẻ thôn quê v.v…
Quá nhiều kỉ niệm vui buồn và trải nghiệm chưa từng có trong đời đáng nhớ không kể xiết, nhiều lần cũng sợ hãi và chán nản lắm nhưng ráng vượt qua và đi tiếp, rồi cũng nếm trải đủ thứ trong chuyến đi này, nhưng cái quan trọng nhất và hài lòng nhất đó là không bị bất kì tai nạn, va chạm lớn nhỏ nào do mình chạy chậm và cực kỳ cẩn thận (trừ một lần vừa chạy vừa chụp nên lủi vô đống cát giữa sa mạc không hay với một lần bị gió thổi bay vô lề ở thành phố gió Baku nhưng không hề hấn gì). Ngoài ra cũng không bị bệnh hay cảm sốt gì dọc đường, phần vì sức đề kháng từ nhỏ đã rất tốt, phần cũng vì biết tự chăm sóc bản thân để duy trì sức khỏe về lâu dài.
Chương 1 của chuyến phiêu lưu tạm thời kết thúc tại đây, xin cảm ơn tất cả anh chị em đã hỗ trợ dọc đường, các đối tác lâu dài và ngắn hạn đã tạo công ăn việc làm cho em, bạn bè trên phây búc đã theo dõi cũng như ủng hộ cho chặng đường suốt 5 tháng rồi.
Đến đây thì đã tạm hài lòng vì đã thực hiện được giấc mơ từ nhỏ là lên đường đi khắp thế gian không cần hẹn ngày về, không uổng công bao nhiêu năm lên plan (kế hoạch) và chuẩn bị kĩ lưỡng về mọi mặt và dày công nghiên cứu. Các bạn thấy đấy, các bạn Tây đi được thì mình cũng đi được, tuy nhiên sẽ cần nhiều nỗ lực và chuẩn bị cũng phức tạp hơn nhưng không có nghĩa là không thể. Hãy theo đuổi và chiến đấu cho giấc mơ của mình và những gì mình tin là đúng đắn. Đừng bỏ cuộc, vì mình chỉ sống một lần mà thôi.
…
Làm những gì khác biệt sẽ luôn có những ý kiến trái chiều, có người thương kẻ ghét, nhưng nó là một phần của cuộc sống, a part of the game như sếp cũ mình nói. Mình đã đi được đến đây bằng những đồng tiền lương thiện của mình kiếm được để lên đường, để làm tròn trách nhiệm với gia đình và xã hội, không nợ nần ai, chỉ nợ ân nghĩa những người đã giúp đỡ. Mọi người thấy thành quả nhưng không biết được phía sau nó là cả một giấc mơ được được nuôi dưỡng từ nhỏ và hàng năm trời dày công chuẩn bị và suy nghĩ tính toán rồi tự trả lời hàng trăm câu hỏi mà các bạn vừa hỏi, chưa kể bao nhiêu chuyện bi hài trên đường nữa…
Tuy nhiên chặng đường phía trước ôi hãy còn dài lắm, còn tới 3 hoặc 4 châu lục khác cần được khám phá. Lịch trình cho chặng đường kế tiếp lên Bắc Âu, sang Nam Mỹ, Trung Mỹ (có thể cả Bắc Mỹ), rồi sang Úc về Đông Nam Á và về Việt Nam trong 365 ngày nữa tính từ hôm nay…
Từ Facebook Trần Đặng Đăng Khoa
Chúng tôi chúc anh luôn thành công với những con đường sắp tới, và chắc chắn rằng hàng nghìn bạn trẻ Việt Nam, cũng như hàng triệu người Việt Nam sẽ theo dõi những hành trình của anh, đồng tâm gửi đến anh lời chúc thành công và hạnh phúc.
Cảm hứng « theo đuổi ước mơ đến cùng » cũng sẽ được truyền đi đến thật nhiều người Việt ở mọi thế hệ và lứa tuổi, hứa hẹn năm 2018 sẽ bùng nổ những dự án táo bạo, ý nghĩa và mang tầm kết nối lớn của những người Việt trẻ.
Tổng hợp thông tin: Yến Lê.