Có 3 nhà khoa học khác ngành nhau, nhưng sau bao nhiêu năm nghiên cứu nhọc nhằn đã phát hiện ra 1 điều chung, mà từ đó hình thành cái là hiện nay mọi người gọi dưới nhiều tên khác nhau như : « nhân điện » hay « trường năng lượng con người », hay sức mạnh tinh thần, sức mạnh tâm lý.
Người đầu tiên là Tsiang Kan Cheng. Ông lánh qua Nga tị nạn trong giai đoạn « Cách mạng văn hoá » ở Trung Quốc, và được tạo điều kiện nghiên cứu và liên kết từ y học truyền thống Trung Hoa sang « trường điện sinh học » (bio-électromagnétiques). Năm 1989, ông đã chứng minh được và báo cáo trước 130 nhà khoa học, vật lý học, sinh học nổi tiếng nhất thế giới về lý thuyết này. Theo đó, mỗi ADN, mỗi tế bào của cơ thể động vật, và cả thực vật đều có 1 trường năng lượng yếu. Nếu làm tăng được năng lượng này, thì tế bào, cơ thể có thể trẻ hoá và chuyển hoá năng lượng cho nhau để cùng nhau giữ sức mạnh.
*
Người thứ hai là Boris Iskakov, là nhà vật lý nổi tiếng trong lĩnh vực vật lý lượng học. Cuộc đời nghiên cứu của ông đã được ghi ngắn gọn là « theo lý thuyết Karma ».
Karma được hiểu là « nghiệp » trong tư tưởng Phật giáo, ta tạo nghiệp cho chính mình trong từng suy nghĩ dù chỉ trong đầu, từ nghiệp sẽ dẫn đến Nhân-quả vì mỗi hành động và suy nghĩ lúc này là nguyên nhân của kết quả hay hậu quả sau đó; cứ thế tạo thành một chuỗi nghiệp nhân-quả.
Điểm đặc biệt và ít nhiều vượt ra khỏi tưởng tượng của nhiều người, ông đã chứng minh điều ấy – khái niệm Karma siêu hình, trừu tượng, tâm linh – bằng những con số hẳn hoi mới gọi là ngả mũ.
Ông làm các thí nghiệm và chỉ ra rằng, mỗi 1 suy nghĩ làm rung não bộ và phát ra từ trường sóng. Vecteur (nghĩa là hướng đi, chiều chuyển động) của suy nghĩ lập tức được hình thành trong không gian của người đó bằng những vô số những hạt cơ bản có khối lượng từ 10-10 đến 10-20 theo đơn vị gram, và những hạt đó di chuyển với tốc độ ánh sáng. Vì vậy, suy nghĩ là dạng sóng « sống », là 1 dạng « vật chất » tồn tại với thời gian và không gian, đặc biệt phát từ người nghĩ nên lúc nào cũng « dính » đâu đó trên đầu, cổ, tay, chân gì đó của họ ; nói một cách khác, luôn bao vây quanh người đó – chủ nhân của những ý nghĩ.
Nếu suy nghĩ xấu mạnh, năng lượng của nó, theo quy luật vật lý, để chiếm các hạt cơ bản khác của những sóng năng lượng trung tính, bình thường, để rồi từ từ sẽ lan ra làm xấu hết toàn bộ « nhân tướng » của người nghĩ. Thời gian trung bình để loại bỏ 1 hạt cơ bản xấu là từ 7-9 ngày, nhưng nếu có năng lượng tiếp vào thì nó sẽ càng lúc càng « sống lâu », mạnh hơn và rất khó để dứt bỏ.
Ngược lại, với các ý nghĩ tốt nhiều thì các hạt cơ bản quanh người đó sẽ trung hòa các phần tử xấu định tấn công, vì vậy có thể bảo vệ được một người trước những luồng sóng xấu, tư tưởng xấu, đồng thời thu hút những điều tốt và may mắn cho mình.
*
Nhà nghiên cứu thứ ba là Tamia Rechetnikova, nhà sinh vật học về năng lượng sinh thực vật, hiện nay vẫn là giám đốc của nhiều dự án tầm cỡ và tối mật về lĩnh vực này. Trong vài thí nghiệm ông đã làm đều cho thấy khả năng giao lưu giữa con người và cây cỏ, hơn nữa, thực vật có thể cảm nhậnvề môi trường và con người với đầy đủ nghĩa của vui, buồn, căm thù, giận dỗi và thưởng thức.
Thí nghiệm thứ nhất : Một nhóm sinh viên đi vào vườn,một người chặt 1 cây to trước mặt những cây khác.
Sau đó, người ta nối những máy đo xung động sóng vào 1 cây ở gần và 1 cây khác ở xa cây bị chặt.
Rồi từng sinh viên lần lượt đi vòng qua gốc cây thứ nhất (ở gần). Đến lượt sinh viên người đã cầm lưỡi dao để chặt ngã cây kia, thì sóng xung động của cây ở gần lập tức dâng cao đột ngột, 30giây sau, ở cây xa hơn cũng lập tức dâng cao cùng tần số. Chứng tỏ có sự « nói chuyện » giữa các cây, có khả năng là để diễn đạt ý : « Chính hắn đã giết đồng loại chúng ta ».
Một thí nghiệm khác, có 3 chậu cây đều sắp ra hoa. Mỗi cây được nối với máy đo tần sóng. Mỗi cây được 1 sinh viên nói chuyện riêng trong vòng 2 tiếng. Cây thứ nhất nghe 1 sinh viên hát và liên tục nói thì thầm là « Tao yêu mày lắm cây ơi ». Cây thứ hai nghe sinh viên khác hát nhạc rock và thỉnh thoảng hét vào cây để « bày tỏ » cảm xúc theo kiểu rock. Cây thứ ba đứng nghe sinh viên la mắng và nói bậy hết 2 tiếng.
Kết quả: Ngày hôm sau, cây thứ nhất ra hoa to nhất, dáng lại rất đẹp, thẳng và đứng; cây thứ hai cũng ra hoa nhưng hơi xiêu vẹo 1 chút, hơi « lảng » ra phía xa chỗ đứng hát rock của sinh viên ngày hôm trước (chắc nhức lỗ tai quá mà); còn cây thứ 3 thì héo và chết luôn.
Như vậy, khi ta nói bậy nghĩa là phát ra năng lượng xấu, có thể giết chết tế bào của cả 1 cái cây, còn khi ta nói êm dịu đàng hoàng là kích thích các mầm tế bào phát triển đúng đắn.
Học về tâm lý lý thì cần cả phần lý (lý trí, lý thuyết) và tâm (tâm hồn, tâm đức). Chỉ nói lý, không có tâm, thì mãi mãi chỉ là một kẻ nói gàn.Tâm cũng quan trọng như cơ thể.
2000 năm trước, Platon đã gọi « eidos » là những tinh thần vô hình sống cùng quanh ta, độc lập với vật chất của cơ thể. Đừng nghĩ những việc ta nói hay làm mà không ai biết, ít nhất có « eidos » – thông điệp vô hình truyền đến những người khác thông qua suy nghĩ của họ.
TDTH ĐK
https://tieudao.blog/2018/09/15/nang-luong-cua-suy-nghi/