Thơ: Tết Kỷ Hợi trời Paris (Sao Băng)
Ở bên này đang giữa mùa đông
Ở bên kia xuân đã về trước ngõ
Câu đối, ông đồ miệt mài thi họa
Những cành đào nở rộ khắp trời xa.
Bên này tuyết trắng xóa nẻo đường qua
Trời nhòa đi bên lòng người háo hức
Tết này xa nhà, bánh chưng đã bóc
Nhớ Tết quê hương nồng ấm trong tim.
Việt Nam ơi cả một trời nhớ thương
Có chăng nhờ vần thơ này ấp ủ
Trong tiếng reo mừng òa ra cùng con trẻ
Điệu hát, câu hò, múa nón, bản dân ca.
Dù có đi đâu cũng nhớ mãi quê nhà
Thấp thỏm mỗi lần về quê cha đất tổ
Có một chút tình mênh mang yêu đến thế
Là tình máu mủ đồng bào, chia sẻ Tết, hòa ca.
Tết Kỷ Hợi thoắt cái đã đơm hoa
Sơn ca hót, cá vàng bơi lả lướt
Lại mong ngày về một lần xum họp
Con cháu quây quần bên mâm cỗ cúng tổ tiên.
Đi ngắm giao thừa phảng phất mưa ngoài hiên
Câu hát trữ tình ấm nồng nhựa sống
Vui đi em cho đời thêm bất tận
Già trẻ lại mong cầu một mùa mới bình an.
Áo lụa hồng cô gái mặc thêm sang
Vẫn chân chất một hồn quê đất Việt
Tưng bừng bước chân ngày vui đất nước
Hội tụ về đây đậm dấu ấn lạc hồng.
Laisser un commentaire