Thơ: Núi tĩnh đêm trăng (Sao Băng)
Trăng giữa trời khuya núi trải mình
Mênh mang tĩnh lặng bóng trăng thanh
Đường vắng tuyết phủ cây trơ lá
Um tùm bờ đất trăng gợi tình
Lạc bước hồn ta ngây ngây ngất
Cảm núi với trăng trời bao la
Mây ơi quần tụ về nơi đây
Sánh với tuyết kia ánh trăng đầy
Lung linh khoảnh ấy trời ví dạ
Thẳng đường ta tiến giữa đêm trăng.
1 – 2019
Sao Băng
Laisser un commentaire